(Riêng tặng những người
mất mẹ)
NB.
Thân
cò ngày lặng lẽ,
Chắt chiu đàn con dại,
Đói no thầm mẹ gánh,
Oằn nặng lắm đôi vai.
…
Rồi mẹ chiều quê nhà,
Con đứa
góc trời xa,
Hướng lòng bao thương nhớ,
Hẹn... "mai mốt…con ra …"
"Mai mốt, hẹn … con ra…"
Hanh khô mồ giấc lạnh,
Mẹ ôi đâu hỡi mẹ,
Muộn nước mắt mặn mà.
...Mồ côi mẹ mất rồi,
Dáng lưng còng mẹ ơi!
Thềm xưa thầm dõi bước
Con không vấp đường đời !
Dáng lưng còng cuộc đời
“Cỏ cây ươm thành người”
…Vẫn thềm xưa dõi bước
…Bóng mẹ chiều xa xôi !
Nguyễn Biện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét